Tiếng lòng nữ giáo viên: “Nghề của chúng tôi bằng một quả đấm không?”

NGHỀ CỦA CHÚNG TÔI BẰNG MỘT QUẢ ĐẤM KHÔNG?

“Đọc bài báo chiều nay lòng thấy nhói đau hơn
Đồng nghiệp của chúng tôi phải đưa vào bệnh viện
Phụ huynh đánh hội đồng cùng những lời nhiếc mắng
Nhục vinh với nghề có lẽ là đây???!
Một chữ là thầy, nửa chữ cũng là thầy
Phụ huynh trả ơn người dạy con mình bằng đấm đá
Phụ huynh trả ơn người dạy con mình bằng những lời đe dọa
Hỏi giáo dục con mình – gia đình đứng đầu tiên???
Nội quy học sinh những bài học vỡ lòng
Để các con có ý thức làm quen rèn mình vào nề nếp
Để các con hiểu phải sống theo nguyên tắc
Tôn trọng mọi người, trách nhiệm với bản thân!
Nội quy học sinh quy định rất rõ ràng
Các con đến trường mặc áo quần đồng phục
Tránh những nghĩ suy mình giàu – bạn khó
Biết sống chan hoà, đoàn kết yêu thương!
Nội quy học sinh dạy các con những điều rất bình thường
Biết giữ gìn của công, biết yêu thương bè bạn
Không được đánh nhau, phải xưng tôi gọi bạn
Những điều này, phụ huynh thấy “quá” không?
Lời của Bác: yêu Tổ quốc, yêu đồng bào
Bạn bè giúp đỡ yêu thương đoàn kết
Chúng tôi cho học sinh hiểu “đồng bào” là người dân một nước
Trên mọi miền Tổ quốc hóa anh em.
Đoàn kết bên nhau, kỷ luật, tác phong
Giữ vệ sinh chung trong lớp, sân trường
Sống thật thà, khiêm tốn bao dung
Dũng cảm trước nguy nan, dũng cảm nhận khi mình có lỗi.
Chúng tôi rèn luyện các con sống tác phong từ nhỏ
Rắn rỏi, hiên ngang vượt gian khó trưởng thành
Sống vì cộng đồng, vì những việc làm chung
Cả trường mặc áo trắng? Sao con mình lại khác???
Cô dạy dỗ theo kỷ cương nề nếp
Đã không nghe lại còn nói chuyện riêng
Xoè bàn tay, cô phạt một thước răn
Đổi được lại: cô nhận nhiều bánh tát!!!
Có quá đắt không cho một lần xử phạt
Để rèn các em sống nề nếp gọn gàng
Ôi cái nghề làm thầy sao quá đỗi hoang mang
Không dám quát học sinh nói gì là đánh mắng!!!
Mỗi chuyến đò đầy vơi cay đắng
Bao nhục vinh bao nước mắt mặn mòi
Mồ hôi ướt lưng từng con chữ rơi rơi
Ai có thấu… lòng thầy cô quặn thắt???
Đêm khuya khoắt Đông, Hè, Xuân, Hạ
Để các em có kiến thức làm người
Thầy cô chúng tôi đâu ngại những đầy vơi
Giáo án thức tiếng thở dài trăn trở!!!
Để hôm nay đồng nghiệp tôi khó thở
Bởi phụ huynh bà, mẹ đánh hội đồng
Những cái tát, cú đấm chất chồng
Lên thân mỏng đồng nghiệp tôi đau ốm!
Trả ơn thầy – người gieo mầm tri thức
Cho con em mình hỏi có xứng đáng không???