Cô gái “xấu có tiếng” viết tâm thư gây sốt mạng xã hội

Tôi tự hứa với lòng sẽ viết một cuốn sách mang nội dung 1000 tình huống oái oăm của việc xấu. Nghĩa đen luôn nhé không bóng gió, xấu là xấu.

Tôi nhắm rồi, người xấu xí trên đời này còn nhiều. Viết sách để những đứa xấu đọc rồi tự rút kinh nghiệm, để né khỏi 3 vạn 8 ngàn 400 ải kiếp của sự nghiệp chê xấu của tập thể nhân loại trên hành tinh này.

Mỗi ngày mở mắt ra đến lúc nhắm mắt lại, tôi bị chê không dưới 10 lần, đều đặn cứ như việc ăn cơm, uống nước vậy. Cứ thiếu lời chê bai là người người sợ tôi chết không bằng.

Trời phú cho tôi có thân hình tròn như cái bánh bao nhân hột vịt, da mặt cứ như bề mặt mặt trăng, tóc thì cứ như ổ quạ mặc dù, tôi chả biết cái ổ quạ nó ra làm sao.

Người ta vào spa làm đẹp, bước ra thành thiên nga, còn tôi bước vào làm mặt, bước ra mặt sưng như cái bánh phồng chiên. Tôi tự nhủ là nó sẽ sớm đẹp thôi nhưng đi ra đi vào chục lần vẫn chưa được bằng cái mặt bàn nữa.

Tiền bạc có bao nhiêu đổ hết vào mỹ phẩm, đắp tiền lên mặt, chét vàng lên mặt vậy mà, tôi vẫn xấu chứ.

Các bạn đừng nói chuyện giảm cân với tôi, tôi đau lắm! Tôi làm chục lần, xuống mấy kí là đổ bệnh, xong nghỉ giảm vài ngày liền lên kí lại. Có đợt, tôi kiên quyết lắm, sau 2 tuần ăn kiêng giảm được 7kg. Ai cũng mừng cho tôi và tôi cũng mừng cho mình. Mừng quá thế là lại lên 10kg.

Gặp gỡ, ai cũng hỏi học gì, làm gì rồi? Câu trả lời chưa qua được cái lỗ tai họ đã quay sang nói: ‘Sao mập, mụn, đen quá vậy?’. Hỏi chúa mới biết! Tôi cũng tự hỏi, bao nhiêu tiền đổ vào rồi cũng chưa đủ thì bây giờ cách gì để đủ?

Chưa đâu! Còn nhiều tình huống oái oăm mà tôi không thể nghĩ rằng mình trải qua được.

Tôi không biết có ai giống mình không hay trên thế gian này, chỉ có độc nhất mình suốt ngày bị cái sự chê nó bủa vây. Tôi không nói điêu, có hôm, tôi bị chê nhiều quá mà người ta bất bình giùm.

Hình như mấy người hay chê có suy nghĩ: ‘Chê cho nó biết nó xấu chứ hình như không ai chê nên nó mới xấu vậy’. Sao biết tôi không cố gắng trị mụn, sao biết tôi không cố gắng giảm cân, sao biết tôi không cố gắng làm đẹp mà cứ ở đó chê bai?

Mà thiệt, hình như tôi bị hiền nên để người ta chê mà không chê lại. Trời đất ơi, mấy cái người chê tôi mà đẹp cỡ hoa hậu thì tôi cho chê thoải mái, vì họ đẹp thiệt. Còn mấy người cũng chả đẹp đẽ gì vẫn cứ chê tôi như thể sợ tôi đẹp hơn họ thì…

Cả người trong gia đình dòng họ nữa, ôi thôi sợ tôi xấu quá không ai rước hay sao mà suốt ngày gặp là chê. Hên là tôi học hành ‘không ngu’ chứ mà lỡ bỏ học mà còn xấu nữa chắc chỉ còn nước tự vẫn.

Tôi biết là gia đình thương mới nói, lo mới nói nhưng mà tôi xấu từ nhỏ đến lớn chứ có phải là đẹp ngời ngời rồi đùng cái xấu đâu. Tôi xấu có tiếng mà, hồi nhỏ gặp tôi người ta tưởng con trai đó trời, cần chi chê nữa.

Đã xấu rồi, cố gắng lắm cũng chỉ đỡ xấu chứ đâu thể đang xấu xuất sắc mà đùng cái đẹp như hoa hậu được. Cái gì cũng phải có thời gian và công sức.

Bây giờ mà biện minh cho cái sự xấu thì người ta nói đã xấu còn không biết phấn đấu. Vâng, phấn đấu vì cái đẹp là con đường tôi không chọn. Phấn đấu vì tiền, vì tương lai, gia đình, hạnh phúc nghe còn có lí chứ mà phấn đấu vì cái đẹp thì đường đua đó không dành cho mấy đứa xấu như tôi. Đứa nào đẹp đi mà phấn đấu.

Tôi xấu thiệt! Từ nhỏ tôi đã biết mình xấu, chưa bao giờ dám mở miệng nói chữ đẹp chứ đừng nói đến chuyện nghĩ mình đẹp. Biết thân biết phận, không bao giờ sân si, chỉ dám ầm thầm lặng lẽ chịu đựng.

Thật ra, tôi chỉ muốn mọi người chê có tâm, đã muốn chê thì phải có tâm. Ví dụ như muốn chê tôi nhiều mụn tối ngày thì cho tôi tiền đi thẩm mỹ đi, để chứng minh là dù tôi xấu đến đâu họ vẫn có thể làm tôi đẹp. Hoặc họ tự lấy mình ra chứng minh cũng được.

Tao mụn thì cho tao tiền đi spa để chứng minh là tao xấu nhưng họ có thể làm tao đẹp, còn không thì lấy mình ra làm mẫu cũng được. có tiền đủ để làm cái này cái kia thì không có đủ đầu óc và thời gian để làm đâu. tao nói thiệt.

Chê bai người khác chẳng vui vẻ gì mà nhiều người cứ như có văn hóa chê. Chê người khác, dìm người khác mình có đẹp hơn đâu. Cuộc đối thoại thường đi vào ngõ cụt khi một bên cố gắng vạch lá tìm sâu, còn một bên cứ loay hoay bào chữa cho bản thân mặc dù, không có tội.

Nếu bạn thấy mình có cái gì không được thì góp ý chút chút, khéo khéo cho mình hiểu. Còn nếu mang tư tưởng ‘chỉ cần mày đẹp mọi thứ đều được bỏ qua’ thì mình cũng chịu ngồi mà nghe. Và trước khi mở miệng chê, động não xem, nếu không phải là mình, bạn đẹp hơn ai mà chê?

Hy vọng các bạn đừng chê mấy đứa xấu như tôi. Yên tâm, bạn không chê họ cũng đã biết họ xấu rồi chứ đừng nói, mỗi ngày có bao nhiêu người chê họ xấu.

Xin hiểu cho phận làm gái xấu bọn tôi các bạn ạ!