Giám thị – Những thầy cô không đứng bục giảng – Kỳ 4: Khi thầy giám thị đi tìm nữ sinh mất tích

Thầy giám thị Lê Văn Thắm cùng sinh hoạt thân thiện với học trò – Ảnh: NHƯ HÙNG

Phụ huynh bắt đền nhà trường

Năm nay đã bước qua năm thứ 19 làm công tác giám thị, thầy Lê Văn Thắm, tổng giám thị Trường THCS – THPT Phạm Ngũ Lão, quận Gò Vấp, TP.HCM, vẫn nhớ như in câu chuyện xảy ra cách đây hơn 10 năm.

Ngày ấy cả trường xôn xao khi nhận tin em H., nữ sinh lớp 8 hệ nội trú đã trốn ra khỏi trường. Lớp 8 tức em mới có 14 tuổi. Nhà em ở tận Bình Phước, em mới lên TP.HCM học được vài tháng, chưa bao giờ em ra khỏi trường mà không có người lớn đi cùng. Những thông tin ấy cứ xoáy vào suy nghĩ của thầy Thắm.

Tuổi này các cháu đã có sĩ diện bản thân. Nếu cần khuyên bảo mong chị hãy nhẹ nhàng hơn với con, đừng la mắng con trước mặt bạn bè hoặc hai đứa em. Điều này sẽ làm cho con càng bức xúc hơn nữa.

Thầy HOÀNG VĂN HOAN

“H. không có bà con hay người quen ở TP.HCM. Vậy em đi đâu? Là con gái lại còn trẻ người non dạ, lỡ có chuyện gì. Tôi chỉ dám nghĩ đến đó và tự đặt ra yêu cầu đối với bản thân mình bằng mọi giá phải tìm ra H. nhanh nhất có thể”, thầy Thắm kể với giọng xúc động.

Rồi sau khi hỏi thông tin từ bạn cùng lớp, bạn cùng phòng với H., và xâu chuỗi lại tất cả thông tin, thầy bắt taxi đến một khách sạn. Cửa phòng khách sạn mở ra, H. ngạc nhiên đến mức không nói được lời nào khi thấy thầy giám thị đứng nhìn em với ánh mắt đầy lo lắng:

– Cả trường đang lo cho em đấy! Em có ổn không, tối nay đã ăn uống gì chưa?

H. cúi đầu, lặng im.

– Thôi, bây giờ thấy em ở đây là tốt rồi. Giờ thầy đưa em về trường.

– Em không muốn về. Em về bạn em sẽ buồn…

Thế là, thay vì đưa H. về trường ngay, thầy Thắm bước vào phòng, ngồi nói chuyện với hai học sinh. Bạn của H. cũng là học sinh nội trú của một trường trung học trên địa bàn quận, cũng trốn khỏi trường để đi chơi với H.. Lý do để hai học sinh rủ nhau đi chơi khá đơn giản: “Buồn quá không biết làm gì. Mà tiền bố mẹ cho lại quá nhiều. Đi chơi để xài cho hết tiền…”.